×

Giỏ hàng

161   2025-04-16 19:58:29

THÁNH PHÊRÔ CÓ CHỨNG KIẾN CHÚA GIÊSU BỊ ĐÓNG ĐINH?

 

Guy McClung

Chủng sinh Giuse Ngô Cao Bảo chuyển ngữ từ Catholicstand

 

Không có câu trả lời chắc chắn cho câu hỏi trên [Phêrô có chứng kiến Chúa Giêus bị đóng đinh?]. Không trình thuật Tin mừng nào cho thấy Phêrô đứng dưới chân thập giá hay trên đồi Canvê khi Chúa Giêsu chết mà chỉ có Mẹ Maria, Gioan Tông đồ, một nhóm phụ nữ gồm “ba bà Maria” là Maria Mađalêna, Maria mẹ ông Giacôbê và Maria vợ ông Clopas.

Nếu có những tông đồ khác diện diện, thì rất có thể Kinh thánh sẽ đề cập đến, tuy nhiên Kinh thánh chỉ nói tông đồ Gioan có mặt ở Canvê.

Trong các trình thuật Tin mừng về việc Phêrô chối Chúa, không có chỗ nào nói rằng Phêrô đã bỏ đi, lẫn trốn hoặc không có mặt tại Canvê; nhưng điều này cũng không thể kết luận chắc chắn rằng ông có mặt hay vắng mặt nơi đám đông chứng kiến cảnh Chúa Giêsu chịu đóng đinh và chết trên núi Canvê.

Người ta có thể nghĩ và hy vọng rằng Phêrô đã có mặt tại nơi Chúa tử nạn. Ngoài niềm tin cá nhân là ông hẳn đã ở đó, hoặc có lẽ, âm thầm và bí mật chứng kiến cái chết của Chúa Giêsu, có một câu khác trong Tin mừng Luca củng cố cho quan niệm này:

Đứng đàng xa, có tất cả những người quen biết Đức Giêsu cũng như những phụ nữ đã theo Người từ Galilê; các bà đã chứng kiến những việc ấy. (Lc 23,49)

Trong thư 1 Phêrô thì tác giả nói mình đã chứng kiến cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu:

Cùng các bậc kỳ mục trong anh em, tôi xin có mấy lời khuyên nhủ, vì tôi cũng thuộc hàng kỳ mục, lại là chứng nhân những đau khổ của Đức Kitô và được dự phần vinh quang sắp tỏ hiện trong tương lai. (1Pr 5,3).

Phêrô không nói cụ thể là ông đã hiện diện ở trên núi Canvê khi Chúa Giêsu chịu khổ nạn và chịu chết, cũng không đề cập đến việc ông chối Thầy.

Nhiều học giả Kinh thánh khẳng định Tin mừng Máccô dựa trên lời chứng tận mắt của Phêrô. Điều này có nghĩa chính Phêrô đã kể lại cho Máccô về sự kiện ba lần công khai chối Thầy của mình – đây là việc mà một người có thể làm sau khi hối cải lỗi lầm đã phạm, và rồi được Chúa Thánh Thần soi sáng. Điều này cũng có nghĩa Máccô có thể nhận được một vài tình tiết về việc cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu từ Phêrô.

Rốt cuộc Phêrô là kẻ giả hình?

Trong sách Công vụ tông đồ, chúng ta biết Phêrô giảng dạy cho dân chúng tại Giêrusalem khi họ ngạc nhiên trước việc ông chữa lành cho người què ngồi ăn xin bên cửa Đền Thờ:

Thấy vậy, ông Phêrô lên tiếng nói với dân: “Thưa đồng bào Israel, sao lại ngạc nhiên về điều đó, sao lại nhìn chúng tôi chằm chằm, như thể chúng tôi đã làm cho người này đi lại được, nhờ quyền năng riêng hay lòng đạo đức của chúng tôi ? Thiên Chúa của các tổ phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp, Thiên Chúa của cha ông chúng ta, đã tôn vinh Tôi Trung của Người là Đức Giêsu, Đấng mà chính anh em đã nộp và chối bỏ trước mặt quan Philatô, dù quan ấy xét là phải tha. Anh em đã chối bỏ Đấng Thánh và Đấng Công Chính, mà lại xin ân xá cho một tên sát nhân… Vậy anh em hãy sám hối và trở lại cùng Thiên Chúa, để Người xoá bỏ tội lỗi cho anh em… Thiên Chúa đã cho Tôi Trung của Người trỗi dậy để giúp anh em trước tiên, và sai đi chúc phúc cho anh em, bằng cách làm cho mỗi người trong anh em lìa bỏ những tội ác của mình. (Cv 3,12-14. 19. 26; in đậm là của tác giả).

Hoặc Phêrô là phường đạo đức giả mà Chúa Giêsu đã từng lên án và ví như loài mãng xà và đồ rắn độc, hoặc chính Phêrô đã hoán cải thực sự, nhận thức bản thân đã từng chối Chúa và rồi cảm nhận được lòng thương xót của Ngài.

Bài giảng công khai của Phêrô tại Giêrusalem sau khi lãnh nhận Thánh Thần vào ngày lễ Ngũ Tuần cho thấy Phêrô không phải là một người giả hình. Trong bài giảng, ông lập lại lời đã từng thưa với Chúa Giêsu khi Chúa hỏi các tông đồ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (Mt 15,15-16; Mc 8,27-29).

Bấy giờ, ông Phêrô đứng chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với họ rằng: “Thưa anh em miền Giuđê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giêrusalem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây… Bấy giờ hết những ai kêu cầu danh Đức Chúa, sẽ được ơn cứu độ… Vậy toàn thể nhà Ítraen phải biết chắc điều này : Đức Giê-su mà anh em đã treo trên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Đức Chúa và làm Đấng Kitô. (Cv 2,14. 21, 36)

Khi đám đông hỏi “Chúng tôi phải làm gì?” Phêrô dạy cho họ điều mà một người từng chối Chúa cần phải làm:

Ông Phêrô đáp: “Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giêsu Kitô, để được ơn tha tội; và anh em sẽ nhận được ân huệ là Thánh Thần. Thật vậy, đó là điều Thiên Chúa đã hứa cho anh em, cũng như cho con cháu anh em và tất cả những người ở xa, tất cả những người mà Chúa là Thiên Chúa chúng ta sẽ kêu gọi.” Ông Phêrô còn dùng nhiều lời khác để long trọng làm chứng và khuyên nhủ họ. Ông nói: “Anh em hãy tránh xa thế hệ ogian tà này để được cứu độ.” Vậy những ai đã đón nhận lời ông, đều chịu phép rửa. Và hôm ấy đã có thêm khoảng ba ngàn người theo đạo. (Cv 2,38-41).

Đây không phải là lời của kẻ nói dối hay kẻ giả hình nhưng của người đã đích thực thống hối và nhận lãnh “ân huệ Thánh Thần.” Đó là những lời của một người có thể thốt lên từ thâm tâm rằng: “tôi đã trải qua, đã làm điều đó,” một người không nói suông nhưng đã thực sự hành động, đã từng công khai chối Chúa và giờ đây - không còn sợ các thượng tế Do Thái và giới cầm quyền Rôma bách hại – tuyên xưng Đức Giêsu là Thiên Chúa và là Đấng Mêsia của dân Do Thái.

Chúa Giêsu đã quay lại nhìn Phêrô khi ông chối Chúa. Trong ánh nhìn đó, Chúa bảo Phêrô rằng Ngài biết điều ông sẽ làm và đã báo trước về điều đó. Phêrô đã khóc nhưng ông không bỏ ra ngoài và treo cổ tự tử như Giuđa. Ánh nhìn của Chúa Giêsu có thể là tất cả những gì Phêrô cần để tiếp tục dõi theo, có thể từ đàng xa, cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu.

Dù gì đi nữa, chúng ta biết rằng Phêrô là người đầu tiên đến ngôi mộ trống vào Chúa nhật Phục sinh và sách Công vụ Tông đồ thuật lại rằng chính Phêrô đã điều hành các tông đồ khác khi chọn người thay thế Giuđa. Thánh Phaolô đã nhắc đến sự kiện: sau khi phục sinh, Chúa Giêsu hiện ra với ông Phêrô trước và sau đó mới đến các tông đồ khác (1Cr 15,5). Thật khó để hình dung rằng Chúa sẽ hiện ra với Phêrô khi mà ông không thực sự hối lỗi về việc đã chối bỏ Thầy.

Cuối cùng, thánh Phêrô, thủ lãnh Giáo hội sơ khai sau khi Chúa thăng thiên, vị tông đồ duy nhất đi trên mặt nước với Chúa Giêsu, bị bỏ tù chín tháng, bị xích thẳng đứng vào cột đá nhưng vẫn trung thành giữ vững niềm tin cho đến cùng. Theo truyền thống, Precessus và Martinianus, hai người lính cai ngục, vệ binh hoàng đế Rôma, đã được Phêrô rửa tội bằng nước từ dòng suối xuất hiện cách kỳ diệu trong tù. Với tất cả lòng khiêm nhường, Phêrô xin được đóng đinh ngược vì cho rằng bản thân không xứng đáng được chết như Thầy Giêsu.

Thật khó để cho rằng Phêrô chỉ nghe người khác thuật lại về cái chết của Chúa Giêsu.